Dễ
đâu sót lại nụ cười
Hằng
đêm Cha thức với trời mưa dông
Trũng
sâu nước lớn nước ròng
Ghìm
ghe buông lưới ngược dòng sông trôi.
Gió
đông lạnh ngắt bờ môi
Cha
gồng gánh suốt một đời gian truân
Chở
bao mưa nắng xoay quần
Gió
sương hứng chịu bao lần đói no.
Mái
đầu điểm trắng - âu lo
Dáng
Cha phờ phạc, con thơ nảy mầm…
Đôi
dòng lục bát trầm ngâm
Rót
lòng vơi cạn ngàn năm nghĩa đầy.
-Vi Ánh Ngọc-