Ngày
Mẹ sinh con mái nhà tranh dột nát
Ngọn
đèn dầu leo lét phựt trong đêm
Tiếng
côn trùng nức nở bên thềm
Mưa
dầm dề, từng cơn gió lạnh
Cha
lặng thầm che chắn lại mái hiên
Sưởi
ấm đêm đầu tiên con ê a tiếng khóc.
Tuổi
thơ con lớn lên nơi miền quê khó nhọc
Có
dòng sữa ngọt ngào của Mẹ
Có
giọt mồ hôi mặn đắng của Cha…
Hai
mươi ba năm con đi qua những buồn vui lắp ghép
Xâu
chuỗi thành ký ức: Mẹ Cha
Thấm
vào lòng con… chẳng phai nhòa.
Tháng
Bảy, đêm thị thành mưa ngâu
Con
thèm nghe cổ tích ban đầu
Có
lời ru của Mẹ, ấm nồng nụ cười Cha…
Mùa
Vu Lan con cách xa nhà
Gửi
gì đây, thắp lên tình con trẻ
Ơn
sinh thành nghĩa Mẹ công Cha.
-Vi Ánh Ngọc-