Ngoại và em tôi |
Ngửa tay thấy
lạnh bàn tay
vắt ngang con
chữ, loay hoay trở mùa
“ầu ơ đông đã
sang chưa?”
vọng nghe
tiếng ngoại như vừa hôm qua.
Lời ru ngọt
lịm chiều tà
ngày con thơ
dại, hiên nhà mái tranh
bốn mùa mưa
nắng chòng chành
ru con khôn
lớn từ manh chiếu cời.
“Gió đưa cây
cải về trời”
bao la tình
ngoại sống đời với con
lời ru nào dễ
hao mòn
đêm nay đất
lạ mình con... trở mùa.
-Vi Ánh Ngọc-