trái hoàng hôn rắc
vẻ huyền hoặc vào giấc mơ tôi
rải đơn côi bao trùm
con gió lạ
hàng bọ cạp vàng rũ
bóng ngóng đợi ngày đi
Lãng đãng mây
dật dờ kéo chiều về
phía núi
sương khói mịt mờ
lẩn quẩn giăng kín
ký ức tuổi thơ tôi
vùng vằng bỏ chiều
hoang biền biệt xa vời.
Khúc ru chiều
thắt chặt bờ cỏ dại
khắc khoải tìm về ngày
xanh tươi hứng nắng
đọng nỗi buồn loang
tím chân mây
sập trên hình hài bờ
môi mặn chát.
-Vi Ánh Ngọc-