thênh
thang phố chợt thưa người
bâng
khuâng nhìn hoa phượng nở
xốn
xang gọi nắng hanh tươi.
Một thời ta mong trẻ
lại
nhặt lá ghép vần làm
thơ
đôi khi con gió ngẩn
ngơ
bỏ quên câu thơ ngày
cũ.
Hình như một thoáng
ấp ủ
chợt nghe tiếng mùa
đi vội
bỗng dưng có giọt
mưa rơi
đọng trên mi buồn đưa
lối...
-Vi Ánh Ngọc-