Kẻ rong chơi Vi Ánh Ngọc |
ta rong chơi trong chiều
lộng gió
cánh diều lộn nhào bên
đồng cỏ
khập khiễng câu cười
Lớn lên
ta rong chơi trên đường
đất đỏ lội sình
sáng đến lớp mưa nhòe ướt nhẹp
trưa tan trường nắng
cháy khô lưng
chiều trốn tìm đôi má đỏ
bừng...
Khi hai mươi
ta rong chơi bên con
chữ giảng đường
đêm thành phố mơ nét
ai duyên
những khuya thả mình
lòng vòng phố nhỏ
thao thức đời trăn
trở ngày mai...
Ta rong chơi trên
suốt dặm dài
chở thời gian đi
cùng năm tháng...
-Vi Ánh Ngọc-