Cứ
hàng năm vào ngày 27/7 thế hệ của mỗi con người chúng ta hôm nay lại thắp lên
nén nhang thành kính tưởng niệm đến những anh hùng, những liệt sĩ, những người
đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh tàn khóc năm xưa, để đổi lấy hòa bình, đổi
lấy tự do cho chúng ta hôm nay. Trong những phút giây lặng thinh tưởng nhớ đến
cha ông, trong lòng mỗi người con đất Việt đều thầm cảm ơn và kính phục những
lớp người đi trước. Những lớp cha ông đã không tiếc máu xương để chiến đấu với
kẻ thù, giành lấy tự do cho nước nhà và đã anh dũng hy sinh. Sự hy sinh ấy cao
cả đến nhường nào và trong mỗi thế hệ hôm nay đời đời nhớ ơn các anh hùng liệt
sĩ ấy.
Sinh
ra trong thời bình, tôi cũng như bao con người khác được hưởng sự tự do mà các
thế hệ cha ông đi trước đã chiến đấu với kẻ thù xâm lược để giành lấy. Hàng
năm, vào ngày này tôi lại có dịp đến nơi các anh yên nghỉ để thắp nén nhang
thành kính tưởng niệm các anh. Và chiều nay cũng vậy, nhìn vào bóng chiều bên
nghĩa trang, nơi các anh đang an ngàn giấc thu, tôi lặng nhìn dấu chân mình
trên những luống cỏ xanh ven mộ, lại nghĩ về các anh với “Vết chân tròn trên
cát” xưa kia đã anh dũng chiến đấu để bao thế hệ hôm nay được sống trong đong
đầy hạnh phúc.