Ngày
xưa nay đã xa rồi
Rưng
rưng xác phượng bồi hồi khói sương
Tiếng
ve khắc khoải sân trường
Người
trò năm cũ vấn vương tìm về.
Hạ
tàn rủ rỉ tiếng ve
Đánh
rơi cánh phượng bên hè xác xơ
Tháng
năm đi có ai ngờ
Chạm
vào ký ức, tuổi thơ... trở mình.
Cuối
mùa nhặt cánh phượng xinh
Gửi
con gió lạ vô tình bay xa...
Có
người trò nhỏ hôm qua
Về
thăm trường cũ - tuổi hoa một thời.
-Vi Ánh Ngọc-