biển ru mình giấc ngủ
hồng hoa
vỗ con sóng bồng bềnh
đưa lối
bao cay đắng ngọt bùi
Từng đợt sóng vỗ bờ
rì rào sóng hát
mặn mòi lòng đất Mẹ
sóng ngửa mình gánh
những phong ba
năm tháng bạc đầu - nắng
cháy mưa sa.
Oằn sâu vào biển lớn
ngàn năm giao hòa màu
xanh
hoen mái đầu trắng xóa
tựa sương sa
âm thầm! Mẹ thắp lên
ngày mới…
có con sóng bạc đầu muôn
đời vẫn hát.
-Vi Ánh Ngọc-