anh vô tình đến trễ
trên những lối đi về
Anh nợ khoảng mông
lung
phút ban đầu không
nói
để đêm về bối rối
từng nhịp đập con tim.
Nợ em phút im lìm
ta giận nhau ngày ấy
bên đường ai trông thấy
em vội vã bước đi.
Anh nợ đôi hàng mi
nét yêu kiều diễm lệ
một trái tim đê mê
đêm ngày đang khát cháy…
-Vi Ánh Ngọc-