Lại một mùa noel
nữa sắp đến gần, chỉ còn ít ngày nữa thôi, thành phố biển này sẽ rộn ràng đón noel,
tiếng chuông giáo đường sẽ ngân vang khắp nơi. Những con đường, những ngôi nhà
rực rỡ những sắc màu, tràn ngập không khí giáng sinh. Nhà nhà hân hoan, người
người nô nức đón ngày Chúa ra đời, dù họ có theo đạo Thiên Chúa hay không, tất
cả đều không quan trọng, quan trọng là họ được hạnh phúc bên gia đình, bên
người thân, cùng người thân đón giáng sinh về trong ấm áp. Mùa noel trước đã
trôi qua, trong anh tràn ngập những niềm vui và hạnh phúc đến từ em, nhưng mùa noel này sẽ chẳng còn như
năm trước nữa. Những hoài niệm về quá khứ đã qua, mang theo những nỗi buồn và
luyến tiếc trong anh. Em xa rồi mà ngỡ như em còn đây, còn hoài trong ký ức…
thánh đường chiều ngân vang câu hát, tiếng chuông nhà thờ trầm lắng hơn. Anh
giật mình nhớ về mùa noel đã chôn vào dĩ vãng, chạnh lòng thương nhớ những kỷ
niệm đã qua.
“Mùa noel đó chúng ta
quen bên giáo đường
Mùa noel đó anh dắt em vào tình yêu
Quỳ bên hang sâu nghe lời kinh thánh vang cầu
Nhìn nhau không nói lên câu vì biết nói nhau gì đâu”
Mùa noel đó anh dắt em vào tình yêu
Quỳ bên hang sâu nghe lời kinh thánh vang cầu
Nhìn nhau không nói lên câu vì biết nói nhau gì đâu”
Chiều trầm lắng và
trắng cả lòng người. Một mình anh bước đi trên con đường hoang vắng, chỉ nghe
tiếng lá khua xào xạc, không một bóng người, chỉ bóng anh và tiếng thở dài từ
trái tim thốt ra. Hoang du như không tìm ra bến đỗ, anh lặng người hoài niệm về
ngày xưa, cũng trong một chiều cuối đông mình tình cờ quen nhau, tiếng nói nhẹ
nhàng mà đầy quyến rũ ấy đã vô tình làm trái tim anh xao xuyến từ dạo đầu. Thế
rồi, trong đêm giáng sinh đầy ấm áp năm nao, anh chạm vào đôi bàn tay nhỏ bé
của em và nói lên lời yêu. Và mùa noel ấy chúng ta có những phút giây nơi thánh
đường ấm áp và ngọt ngào. Buổi đầu mình bên nhau nghe như bên tai vang lên lời
Thánh nguyện cầu như chứng minh cho mối tình đẹp với những gam màu lung linh
trong đêm noel ấy. Chính em đã dắt anh vào tình yêu đầu ấy, chính em đã cho anh
ngọn lửa lòng ấm áp và rực cháy ấy.
Những phút giây
hạnh phúc cứ đong đầy theo thời gian. Trái tim anh như càng tiếp thêm nhịp đập.
Rồi mùa noel ấy trôi qua, anh và em vẫn thế, tình ta vẫn thế, vẫn đẹp như phút
ban đầu. Nhưng rồi, có ai níu giữ được hạnh phúc, có níu giữ được phút đầu ấy
mãi mãi. Em đã vội xa, anh đánh mất em ra khỏi tầm tay với. Em đi xa để lại trong
anh bao niềm đau chới với. Anh như thực như mơ, lúc mê lúc tỉnh không thể nào
gạt bỏ được bóng hình em đã mãi khắc sau trong lòng ngực, trong từng nhịp đập
của con tim. Thời gian trôi qua, anh thấy cô đơn và lạc lõng vô cùng, đã bao
lòng anh muốn thời gian quay trở lại để anh lại trở về với ngày xưa, trở về với
những phút giây hạnh phúc bên em. Nhưng tất cả đã trôi vào quá khứ, và có lẽ
giờ này em đã lãng quên cái quá khứ ấy rồi. Nhưng với anh, chẳng bao giờ xóa mờ
được, bởi trong lòng vẫn còn đó hình bóng cũ, ngày cũ và người cũ mãi mãi khắc
ghi.
“Rồi noel qua bao
mộng ước cũng xa rồi
Gặp nhau chỉ để thương nhau
Yêu nhau chi rồi xa nhau”
Gặp nhau chỉ để thương nhau
Yêu nhau chi rồi xa nhau”
Mùa noel ấy đã qua,
và sắp tới đây cả hai chúng ta sẽ đón một mùa noel mới. Anh dung tưởng mùa noel này, em có còn nhớ
mùa noel cũ hay không, hay lãng quên. Noel này em một mình hay cùng ai đó dạo
bước bên thánh đường, bên Chúa cao sang. Những câu hỏi, những hoài niệm về em
cứ dập dồn trong tâm trí anh, anh lẩn quẩn giữa hai gam màu đen tối trong buổi
chiều cô tịch, nghe xa xa tiếng chiều đánh trái hoàng hôn. Gặp nhau rồi thương
nhau nhưng tất cả mộng ước đã tan theo mây khói, tất cả chỉ là dĩ vãng buồn đau
trong anh. Mùa noel này vắng em, anh càng thêm hoang lạnh. Trái tim nằm trong
lòng ngực sẽ không còn rạo rực như xưa, sẽ không còn những giây phút bồi hồi
như trước và tất cả sẽ buồn hơn, chóng vánh hơn, cô quạnh hơn trong đêm Chúa ra
đời. Ngay lúc này đây, dù đã chia xa, anh vẫn thầm mong em được hạnh phúc, hạnh
phúc với những gì em mơ ước và hạnh phúc trong đêm noel như một năm về trước em
bên anh… Anh bước đi, con đường dường như quên lối, khung trời nhòa nhòa những
giọt sương ri rỉ, trái lòng anh miên du, tìm cảm giác bình yên khi phố sắp lên
đèn.
-Vi Ánh Ngọc-