Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Nợ (1)

Nợ tuổi thơ cánh diều
chiều tung tăng ngọn cỏ
nợ đường quê nho nhỏ
đếm bước ta đến trường.


Con nợ trái tim thương
gió muôn phương tình bà
trận đánh đòn của cha
ngày xưa cho con nợ.

Và biết đến bao giờ
trả lời ru tình mẹ
anh nợ đàn em trẻ
buổi trưa hè rong chơi.

Nợ lũ bạn một thời
cùng chăn trâu bắt bướm
dòng sông xưa thấm đượm
ta nợ ngày tươi xanh.

Cơn mưa chiều mong manh
nợ đêm thanh âm thiều
nợ em một lời yêu
chiều tan trường chậm bước.

Ta nợ đời phía trước  
một cội nguồn nghĩa nhân.
                               -Vi Ánh Ngọc-