nép nụ cười huyền ảo một đường cong
đường Xuân Diệu thấp thoáng bóng giai nhân
Quy Nhơn đẹp như vầng trăng đêm rằm
ta ngắm nhìn trau chuốt một tình yêu
đêm trong xanh công viên nước mỹ miều
vườn tình mộng dịu dịu bao mơ ước.
Quy Nhơn ơi! Ta tìm em phía trước
trò chơi đuổi rượt một thuở ngô nghê
ta đan tay ngắm hoàng hôn chiều về
gọi thầm nhau - Quy Nhơn… miền xứ Nẫu.
-Vi Ánh Ngọc-