Sáng nay thức giấc em thấy lòng mình đang
rạo rực một điều gì đó. Bên hiên cửa sổ đôi chim én đang lượn vòng bên nhau,
ríu rít khe khẽ những thanh âm nhẹ nhàng. Từng giọt sương mong manh đang hòa
quyện vào cành lá non tơ, đọng lại những giọt tinh khôi của ngày mới. Nắng mai
lấp lánh lung linh qua từng kẽ lá, chiếc lá đang vươn mình chào ngày mới rộn
ràng. Khe khẽ bên tai em nghe tiếng mùa đi vội, cái lạnh không còn nữa, xứ Nẫu
ấm áp lạ thường, dường như tất cả đang độ giao hòa. Đông đã tàn và bắt đầu
nhường chỗ cho một mùa xuân mới với những sắc hoa thơm ngào ngạt. Nét môi em
cười hòa quyện vào “Hoa cỏ mùa xuân” đang đâm chồi này lộc. Hoa cỏ dịu dàng như
người con gái mười tám đang tràn đầy những ước mơ tuổi xuân của mình.
“Này là cỏ non rất mềm
Này là mùa xuân rất hiền
Này là hoa rất thơm
Này là giọt sương trĩu nặng
Hạt ngọc trên lá cỏ
Trên bông tầm xuân trước hiên
nhà”
Xuân đã đến và bỏ lại sau lưng
một mùa đông đầy những giá lạnh. Xuân mang hơi ấm đến với mọi người và đến với
em, em có cảm giác xuân đang nở những nụ cười hồn nhiên trên môi. Mùa xuân thật
tuyệt! Thật đẹp làm sao! Chuyến tàu hời gian đã quay từ rất lâu và bây giờ khi
vòng quay của 365 ngày đã khép lại thì đất trời lại mang xuân về, để con người
lại đón thêm một tuổi mới, một niềm vui mới, một sức sống mới và hiến dâng cho
đời những gì đẹp nhất của vòng đời mỗi con người.
Em đang đứng giữa khung trời mùa
xuân, đang hòa quyện vào từng giai điệu của mùa xuân, xuân thánh thót trên đôi
mắt long lanh của em. Từng làn cỏ non đang rung rinh chào đón mùa xuân rất
hiền, xuân về từ khắp nơi. Giọt sương thỏ thẻ trên bông tầm xuân dường như muốn
nói điều gì. Trước hiên nhà sáng nay cũng khác lạ, em không còn nghe buốt giá
những cơn gió đê mê nữa, thay vào đó khúc xuân ấm dần theo tiếng của ngày đi.
Em nghe tim mình đang bâng khuâng thổn thức từng nhịp xao xuyến… lời tơ môi mềm
trỗi dậy những ước mơ trong em.
“Vì em đã biết anh chiều qua
Người em vẫn thấy khi nằm mơ”
Mùa xuân là mùa của tuổi trẻ, mùa
của tình yêu đôi lứa, mùa của những bản tình ca đầy ngọt ngào lãng mạn, hương
vị tình yêu cũng đang bắt đầu khoe sắc. Em cũng như bao người con gái khác, em
đang đón mùa xuân có pha lẫn chút hương vị ngọt ngào của tình yêu đang bắt đầu
chớm nở trong em. Mùa xuân này những rung động đầu đời của con tim đã lên tiếng
gõ những giai điệu tươi trẻ và tràn đầy sức sống. Giai điệu ấy trên mỗi nốt
nhạc, trên những thanh âm trầm bỗng đều có hình bóng của anh, người mà bao đêm
em vẫn nằm mơ. Để sáng nay xuân về thật hiền từ như lời mẹ ru, xuân đầy êm ái
khi bóng hình anh cứ thổn thức nhịp tim em.
“Người vừa hiền khô dễ thương
Lại vừa đẹp trai nhất vùng
Đến theo cùng hoa cỏ của mùa
xuân”
Anh đến bên em cùng hoa cỏ của
mùa xuân. Xuân duyên dáng làm sao! Có lẽ xuân cũng biết thẹn thùng thế nên sắc
xuân khép nép dịu dàng bung nở những sắc hoa tười thắm. Em nghiêng mình đón
nhận tình xuân, phút bẽn lẽn đầu tiên bao giờ cũng nao nao một tâm hồn khó tả.
Em cũng như xuân đang về vậy, một con tim xao động nhưng em cũng là thiếu nữ
mới lớn thế nên phút ngập ngừng khó nói thành câu và chỉ có anh, chỉ mình anh
mới có thể hòa nhịp và thẩm thấu từng nhịp đập ấy mà thôi. Và sáng nay mùa xuân
về biết em đã mang một mối tình chớm nở từ “Hoa cỏ mùa xuân”.
“Và mùa xuân biết em
Biết em đã mang một mối tình
Biết em! Biết em…
Thế nên cỏ hoa thật là dễ thương”
Hoa cỏ mùa xuân thật dễ thương
làm sao! Dễ thương đến độ không ngờ làm con tim em bồi hồi khó tả. Tình yêu đầu
tiên bao giờ cũng là mối tình đẹp nhất và tình đầu của em đang nảy nở và dâng
tràn trong sắc xuân. Có lẽ vì thế mà sáng nay đôi chim én đã đến báo hiệu mùa
xuân và đâu đó em cảm thấy sự quấn quýt bên nhau ấy cũng báo hiệu một mối tình
đẹp sẽ đến với em. Em không còn vô tư hồn nhiên như lúc xưa nữa, tuổi mười tám
không còn những dại khờ nữa, em đã biết hoa cỏ không chỉ là những bông hoa ven
đường như ngày nào nữa mà giờ đây nó đã trở thành hoài bão trong em, trở thành
một kỷ niệm đẹp trong đời em. Hoa cỏ thật dễ thương và đang điểm tô cho xuân
càng thêm sắc, cho tình em càng thêm cháy bỏng… cho những ước mơ trong lòng
luôn nở những cánh hoa xuân.
-Vi Ánh Ngọc-