Một mùa xuân
nữa lại về, đất trời đang độ giao hoà, đang bắt đầu mơn mởn nở những sắc hoa
tươi thắm đón chào năm mới. Một chút se lạnh, một chút gió, một chút xào xạc
của chiếc lá rơi tất cả đang độ chín mùi cho xuân càng thêm sắc. Vậy là năm
2011 đã lùi lại ở quá khứ, năm 2012 đang ở hiện tại và tương lai của mỗi con
người chúng ta, cùng với những cảm xúc mới, những niềm vui mới, những kỳ vọng
mới. Trong khoảng thời gian của thời khắc chuyển giao chuyến tàu thời gian chúng
ta hãy dành một chút ấm áp của mùa, quay ngược dòng thời gian để mùa trở nên
đẹp hơn và xuân hôm nay mang nhiều ý nghĩa hơn.
Đúng vậy! Mùa
xuân thật đẹp trong mắt mỗi người chúng ta. Và nó càng đẹp hơn khi được điểm tô
bằng những giai điệu, bằng những ca từ của người nhạc sĩ vẽ nên mùa xuân. Thời
chiến tranh, một thời bom đạn đã đi qua, ai cũng ước mơ mùa xuân và mùa xuân
không phải là khi kết thúc một mùa đông đầy giá lạnh, mà xuân ở đây là khi đất
nước sạch bóng quân thù, người người sống trong thanh bình no ấm, mẹ được gần
con, vợ chồng đoàn viên và anh lại được về bên em, tặng em mùa xuân tươi thắm.
Mỗi mùa xuân
về, tôi đều dành cho mình một khoảng riêng để nghe ca khúc “Mùa xuân” của nhạc
sĩ Phạm Minh Tuấn và dường như đó là món quà mùa xuân của chính mình. Càng nghe
tôi càng thấy mùa xuân thật đẹp làm sao, nó dập dìu trong từng suy nghĩ của
tôi.
“Điều đó rồi
xảy ra, em biết và em biết
Một mai anh chiến thắng trở về
Đôi vai gầy và đôi mắt sâu
Tóc đã điểm bạc, làn da nay rạm màu sương gió
Bởi chiến tranh, bởi chiến tranh đâu phải trò đùa”
Một mai anh chiến thắng trở về
Đôi vai gầy và đôi mắt sâu
Tóc đã điểm bạc, làn da nay rạm màu sương gió
Bởi chiến tranh, bởi chiến tranh đâu phải trò đùa”
Chiến tranh
đâu phải trò đùa, nhưng em tin rằng chiến tranh rồi sẽ đi qua và anh sẽ về bên
em. Đó là ước mơ của người đợi chờ, ước mơ của người nơi quê nhà từng giây từng
phút trông ngóng ra biên thuỳ, ở nơi ấy có người trai khói lửa đang chinh
chiến để bảo vệ từng mảnh đất quê hương và đó cũng là người em gửi bao thương
nhớ. Tình yêu thật đẹp và tình yêu ấy càng đẹp hơn khi được tô vẽ bằng những
vết son thời gian. Sự đợi chờ mang theo những hoài mong càng làm cho ước mơ của
em thêm đẹp và mùa xuân sẽ đến phải không anh?
“Và từ đấy em
nhận ra anh
Và từ đấy em nhận ra anh”
Và từ đấy em nhận ra anh”
Ước mơ anh sẽ
về, ước mơ mùa xuân sẽ đến và em sẽ được gần bên anh. Và có lẽ nhạc sĩ Phạm
Minh Tuấn không muốn người con gái phải đợi chờ trong vô vọng. Đó không phải là
thơ cũng không phải là mơ mà mùa xuân đã về, xuân đang khoe sắc.
“Đôi tay bâng
khuâng nâng cành hoa tím
Và anh nói tặng em mùa xuân”
Và anh nói tặng em mùa xuân”
Mùa xuân đã
đến bên em và em đã được gặp anh, xuân của đất trời đang tươi thắm, đang hoà
quyện vào tình yêu của đôi ta. Xuân sẽ đẹp và tình yêu đôi ta cũng thế. Hoà
bình mang sắc xuân đi muôn nơi, điểm tô cho non sông đất nước thêm tươi sáng,
cho tình đôi ta càng thêm đẹp.
Người con gái
ấy cảm nhận xuân thật đẹp làm sao. Và cứ thế những giai điệu cuối của bài hát
cứ mông lung trong tôi và thấm đượm trong từng nốt nhạc thời gian.
“Ôi ngày ấy
sẽ đến anh sẽ về sẽ về phải không anh?
Anh sẽ về sẽ về phải không anh?
Anh sẽ về sẽ về phải không anh?”
Anh sẽ về sẽ về phải không anh?
Anh sẽ về sẽ về phải không anh?”
Giờ đây, ngày
ấy đã đến lâu rồi, đến từ dạo non sông Việt Nam sạch bóng quân thù, đất nước
hát bài ca khải hoàn. Và theo quy luật thời gian một mùa xuân mới nữa lại đến
trên đất Mẹ hôm nay. Xuân đã về bên tôi, bên bạn và đã về trong mỗi người chúng
ta, nhà nhà, người người đang tưng bừng đón xuân. Cơn gió xuân đang lao xao
chào đón năm mới. Thời khắc chuyển mùa đã về, chúng ta hãy cùng nhau chào đón
xuân sang trên đất trời nở hội.
-Vi Ánh Ngọc-