Tác giả Đỗ Thị Minh Trang |
Tặng Vi Ánh Ngọc
Cánh cò chao nghiêng trên từng vạt nắng
Ta nợ em một giây phút tình cờ
Ta nợ em trên “áo trắng” một vần thơ
Trăng dập dìu, trăng đi chơi đâu đó
Sao không về nghe roi đánh của cha
Trong mênh mông tha thiết của tình bà
Trăng cảm nhận những điều chưa nói được
Trăng còn đó những nợ đời phía trước
Trả bây giờ… hay mãi đến ngàn sau…
-Đỗ Thị
Minh Trang-