Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

Mười chín tháng tám


Trong những ngày trung tuần tháng tám này, trên khắp đất trời Việt Nam tung bay những sắc đỏ rợn ngợp, mang trong mình khí thế hào hùng của một dân tộc chói loà ánh hào quang. Dù ở nơi nào ta cũng bắt gặp khẩu hiệu 19/8 và trên những con đường ấy luôn hiện về một điều gì đó rất thiêng liêng trong tâm tưởng mỗi con người thế hệ chúng ta hôm nay. Và đâu đâu ta cũng nghe vang lên lời ca hào hùng.
“Mười chín tháng tám
Ánh sao tự do đưa tới”
Nếu như “Đất nước trọn niềm vui” là ca khúc gắn với mùa xuân đại thắng 1975 thì “Mười chín tháng tám là ca khúc của ngày tổng khởi nghĩa cách mạng tháng tám. Tinh thần ấy là bất diệt và ca khúc cách mạng “Mười chín tháng tám” là một trong những ca khúc hào hùng, rộn ràng nhất viết về lịch sử cách mạng Việt Nam. Ca khúc đi vào lòng người như một bài ca muôn thuở của thế hệ Hồ Chí Minh, thế hệ những con người làm nên lịch sử, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hoà.
Cứ mỗi độ thu về là ca khúc này lại vang vọng khắp nơi. Cái không khí sôi sục, tinh thần đấu tranh của toàn dân tộc vào giờ phút đổi đời ấy cứ truyền ra xa mãi theo cả không gian và thời gian. Đã bao lớp người đi qua, người cha đẻ ra ca khúc này cũng đã đi vào cõi vĩnh hằng nhưng “Mười chín tháng tám” luôn sống mãi trong lòng bao thế hệ con người Việt Nam.
Có lẽ cái khoảnh khắc hào hùng ấy, những con người của thế hệ chúng ta hôm nay không làm sao thấu hiểu được nhưng có một điều mà chúng ta không bao giờ quên, đó là khoảnh khắc thiêng liêng kết thúc một chặng đường dài đấu tranh chống kẻ thù xâm lược và là tiền đề vững chắc để khai sinh ra một dân tộc Việt Nam hào hùng, có chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia. Và hôm nay, khi đất nước đã thanh bình, người người sống trong no ấm. Chúng ta lại ngược dòng thời gian tìm về với những lời ca sống mãi muôn đời.
“Toàn dân Việt Nam đứng đều lên góp sức một ngày
Thề đem xương máu quyết lòng chiến đấu cho tương lai
Mười chín tháng tám, khi quốc dân căm hờn kêu thét
Tiến lên cùng hô: "Mau diệt tan hết quân thù chung!”
Không phải ngẫu nhiên mà nhạc sĩ Xuân Oanh lại viết lên những ca từ như thế. Ở thời điểm lịch sử ấy, biết bao lớp lớp người người đã đứng lên chiến đấu chống kẻ thù, bảo vệ từng căn nhà, từng con đường, từng góc phố để gìn giữ non sông Tổ quốc. Và đằng sau tiếng cười hồn nhiên của trẻ thơ sau ngày độc lập, có biết bao người con đất Việt đã nằm xuống, vĩnh viễn chôn mình vào lòng đất Mẹ thiêng liêng để cho con cháu đời sau mãi mãi thanh bình, bóng quân thù mãi mãi xa xăm. “Mười chín tháng tám” thời khắc ấy được nhạc sĩ Xuân Oanh dệt nên thành bài ca muôn thuở. Sống trong những ngày mưa bom bão đạn, trong những ngày “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, có lẽ vì thế mà ca từ trong giai điệu Xuân Oanh có điều gì đó mang khí thế “hồn thiêng sông núi” của cha ông ngày xưa.
Sau những dặm dài chiến đấu, cuối cùng đã đem đến thành công. Những người con Việt Nam như những ánh sao tự do bay lượn trên bầu trời với muôn ngàn ánh sao. Và ở đó không thể thiếu những con người làm nên lịch sử, họ đã đem xương máu của mình bảo vệ quê hương đất nước. Nhạc sĩ Xuân Oanh đã thẩm thấu được điều đó, những vệt máu tươi hoà lẫn vào sắc đỏ của lá cờ Tổ quốc thiêng liêng bay cao trên bầu trời đất Việt như muốn nói lên rằng non sông đất nước này là của chúng ta và chẳng thế lực nào có thể thay đổi được điều ấy.
“Mười chín tháng tám
Ánh sao tự do đưa tới
Cờ bay nơi nơi, muôn ánh sao vàng
Máu tươi pha đều trên lá cờ bay khắp chốn giang sơn”
Giang sơn Tổ quốc này là của chúng ta, khắp chốn đã hoà tụ về một mối, ngày vui sẽ nối tiếp ngày vui. Ta có thể thấy được điều đó trong mỗi ca từ của “Mười chín tháng tám”, lời ca như nâng lên đưa ta về giữa lòng đất Mẹ, nơi sản sinh ra triệu triệu trái tim, triệu triệu người con làm nên điều kỳ diệu và nó như một phép màu, để từ đó trong mỗi con người chúng ta sẽ chẳng bao giờ quên về một thời rực sáng của cha ông.
Ta đang đứng giữa trời thu tháng tám, một chút nắng vàng chao chao theo gió cũng đủ làm cho ai đó hồi tưởng về mùa thu năm ấy, mùa thu làm nên lịch sử, viết nên những trang sử vẻ vang cho dân tộc. Và có lẽ bao lớp người trong thế hệ chúng ta hôm nay luôn khắc ghi trong mình một lời thề sắc son với Tổ quốc, với lòng đất Mẹ muôn đời nuôi dưỡng những mầm xanh hiến dâng cho Tổ quốc.
“Người Việt Nam ta giữ vững trong tim lời thề
Mười chín tháng tám
Chớ quên là ngày khởi nghĩa
Hạnh phúc sáng tô, non sông Việt Nam
“Mười chín tháng tám” mãi là trang sử chói loà theo cùng năm tháng của dân tộc Việt Nam. Trong những năm tháng chiến tranh giành độc lập dân tộc, ca khúc này đã trở thành nguồn cổ vũ tinh thần mạnh mẽ với những người chiến sĩ khắp mọi miền đất nước. Mỗi năm, đến dịp cả nước tưng bừng kỷ niệm 19/8, ca khúc này lại vang lên trên khắp nẻo đường đất nước. Hôm nay và mãi mãi về sau những giai điệu ấy cứ vang vọng trong lòng mỗi người khi nhắc về “Mười chín tháng tám”, nó trở thành vĩnh cửu trong lòng mỗi người dân nước Việt, bay cao bay xa trường tồn cùng năm tháng.
                                                                       -Vi Ánh Ngọc-