rón rén đằng đông nụ
cười ái hậu
co mình trong chăn
bông, cảm giác lành lạnh len lỏi qua hơi thở
bật dậy nhìn chiếc
lá rung rinh, nghe gió trở mùa
Thu tàn nhường chút
lạnh cho đông ngấp nghé bên hiên cửa
gió đầu mùa bờm bợm
đung đưa
cây bàng trước nhà
trần trụi tán trơ
mon men góc phố xào
xạc lá bay
đêm qua đông về vin
giấc ngủ say.
Tiếng mùa đi rất vội
bỏ mặc phía sau tàn
tích của đêm chao chát và đặc quánh
sớm mai không ngẫu
nhiên làm lòng ta se lạnh
ly cà phê cạn khi
nào chẳng biết
mím đầu lưỡi nhấm
nháp vị đê mê đón mùa đông trở về.
-Vi Ánh Ngọc-