Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Chào xuân

        Bình minh thức giấc, chim muôn rộn ràng cất tiếng hát vang chào xuân về. Ta đánh thức buổi sáng bằng ánh mắt hồn nhiên của đàn em thơ. Những nụ cười đáng yêu, những tiếng cười nói ríu rít như có gì đó làm ta không nghĩ tới. Cô em gái nói khẽ “Ngày 1 tháng 1 năm 2013 rồi đó anh Hai”, nhìn lên tờ lịch, thấy không còn số 2012 nữa, mà bố đã thay bằng tờ lịch mới có tên 2013 từ lúc nào không biết nữa. Ta bỗng thấy mình dường như chín chắn và già hơn một chút khi biết mình có thêm một tuổi mới. Chỉ một chút thôi cũng đủ làm ta suy nghĩ về tất cả những gì đã qua và biết rằng xuân đang về, ta đang đón một mùa xuân mới, một năm mới. Mỉm cười, chào xuân về trên khắp đất trời.

Một mùa xuân lại đến có biết không em ơi
Kìa vườn mai rực rỡ nắng ấm trên cành hoa
Muộn phiền bao ngày qua hãy xoá hết người ơi
Nào cùng nhau nguyện ước vững bước trên đường đờ
i”
Tất cả mọi vật như đang dâng hương sắc cho đời. Mùa xuân đang nở nụ cười khắp nơi nơi. Lòng ta phơi phới cùng gia đình, cùng đàn em thơ đón xuân về. Mắt lá lung linh hòa quyện cùng nắng sớm ban mai như nở nụ cười cổ tích, đem xuân về từ khắp nơi. Một ánh mắt nhìn ngây dại ai vừa thoáng qua làm lòng ta xao xuyến bồi hồi. Lòng đua nở những nụ hồng tinh khôi, trái tim có điều gì muốn nói, ta chầm chậm từng bước trên con đường chân quê, thả hồn mình theo bước ai trên lối cỏ xanh rì. Hai bên đường lúa xanh đương thì con gái phất phơ cùng với gió như muốn nói điều gì với tinh khôi nhưng e thẹn, ngại ngùng không nói nên lời. Chậm chậm đằng sau ai đó, lòng ta cũng vậy. Muốn bước nhanh hơn để cùng sánh đôi, nhưng không thể nên ngại ngùng từng bước chầm chậm nhìn bóng ai phía trước. Cái cảm xúc ấy dâng lên cùng thời gian, chú chim non đậu bên nhánh mù u ven đường cũng ríu rít hót lời ca, chào đón ngày mới và chào một mùa xuân mới. Còn riêng ta cứ dõi theo bước ai, và rồi dừng chân quay về lối cũ khi ai đó đã rẽ vào nhà. Ta lang thang trở về, lòng mang rạo rực những niềm vui, cảm xúc khó tả. Có lẽ lối nhỏ ấy ta sẽ đến và đến nhiều sau buổi sáng mơ say này. Mùa xuân như mỉm cười, như nói điều gì với ta… ta chạnh lòng, thả mình theo những con gió thoáng qua.
“Một mùa xuân ngày mới sẽ chứa chan niềm vui
Một mùa xuân tình yêu mãi thiết tha yêu đời”
Trở về với căn nhà nhỏ góc quê, nhìn đàn em thơ đang tung tăng vui đùa. Lòng ta lại gợi nhớ những ngày xưa, ngày còn thơ bé như những đứa em bây giờ, cũng hồn nhiên trong trẻo, cũng có một chút gì đó đáng yêu và đáng ghét mà ta không thể nào thuộc lòng hết tuổi thơ đã đi qua của ta. Ấy vậy mà giờ đây, tất cả đã trở thành quá khứ, lũ chúng bạn ngày xưa giờ mỗi đứa một nơi. Nhìn hàng dâm bụt bên hiên nhà, lại nhớ về những trưa những chiều rủ nhau chơi ú tìm và có hôm bị mẹ đánh đòn vì buổi trưa làm ồn không cho ai ngủ. Kỷ niệm cứ ùa về và ta chôn chặt tất cả vào quá khứ tuổi thơ, đó là dĩ vãng của một thời mà ai cũng trải qua tuổi thơ trong đời. Giờ đây đã khác, mới chỉ một bóng dáng thoáng qua, lòng ta đã cảm thấy nao nao thì thật sự ta đã lớn thật rồi. Cũng có thể đã biết yêu, biết mơ biết mộng, cũng có thể đó là những cảm xúc của tuổi mới lớn, tất cả như giăng kín trong tâm trí ta. Cũng đúng thôi, ta đâu còn là con nít nữa, giờ đã hai mấy tuổi đầu rồi và lại đón thêm tuổi mới, chào một màu xuân mới thì có lẽ suy nghĩ sẽ khác hơn xưa, cái thời xa lắc xa lơ ấy. Và hôm nay, sắc xuân đang nở rộ, ngày xuân phơi phới, tình xuân đang tha thiết dâng trào, trong lòng ta chứa chan bao niềm vui cho mùa yêu thương, mùa an lành hạnh phúc. Một chút bồi hồi, những suy nghĩ vẩn vơ đang tràn ngập tâm hồn ta. Trong ta vẫn còn nguyên những gì vừa thoáng qua và chút tình xuân như muốn nói bao điều.
“Xuân ơi xuân, chào xuân
Em ơi! Em là xuân”
Chỉ một chút thôi, một thoáng ngang qua của ai đó cũng đủ làm ta ngơ ngẩn. Và một chút ngơ ngẩn để tình xuân càng thêm nồng ấm, sắc xuân thêm rộn ràng và hương quê mùa xuân đang nhìn thứ ánh sáng, thứ hạnh phúc lóng lánh bâng quơ của gã trai choai đang dung tưởng về một sắc thơ vẫn còn đọng lại sau làn sương mai. Chim én đang hót khúc giao mùa chào xuân, lòng người như mở hội mùa vui. Ta nhìn ánh trời đang lên cao, nhìn đàn em thơ đang nô đùa, nhìn con đường và nhìn xa xa phía ngã rẽ của dáng ai, nở một nụ cười hát khúc cùng chim muôn, chào đón xuân về. 
                                                                   -Vi Ánh Ngọc-