Cái lạnh của mùa đông năm
nay đến muộn, tưởng chừng như đang ở đầu mùa vậy. Ấy vậy mà, thời khắc năm mới
đã sắp bắt đầu, mùa xuân sắp đến, từng đàn chim én bay về, báo hiệu mùa mới về
trên khắp đất trời. Trong đêm, nhìn lên trời cao, ánh trăng sáng lung linh,
tưởng chừng như chị Hằng đang tung tăng nô đùa bên gốc đa cùng chú Cuội. Ngồi
ngắm vầng trăng soi, như lơ lãng, như lan man, như thả hồn mình vào nét đẹp
tinh khôi của vầng trăng ấy, bỗng dưng tôi giật mình bởi cái chạm nhẹ vào vai
từ bàn tay mẹ. Mẹ nhìn tôi mỉm cười và cùng ngồi ngắm trăng bên tôi. Trăng quê
huyền dịu và đẹp làm sao. Nó không giống như ánh trăng nơi phố thị, chỉ im lìm
và khuất lấp trong ánh điện đường, mà ở đây trăng yêu kiều và hồn nhiên đến độ
như muốn ôm vào lòng, bởi sự lung linh đến mê hồn của nó. Mẹ ngồi bên tôi và
chỉ tay đến những hàng dừa đang nghiêng
mình soi bóng dưới con nước bên dòng sông quê, tôi như sống lại những ngày thơ
ấu. Thế rồi ngồi tính thời gian, thấm thoát cũng đã hai mươi mấy năm từ khi cất
tiếng khóc chào đời đến nay, tôi đã được dưỡng nuôi từ trên mảnh đất quê hương
này. Và giật mình đếm tuổi thời gian trôi qua, mới biết rằng mình sắp có thêm
tuổi mới khi mẹ cầm trên tay tờ lịch cuối cùng của năm 2012, và ít giờ nữa thôi
khắp nơi trên thế giới mọi người sẽ cùng nhau chào đón năm 2013. Nghĩ đến giờ
phút ấy, tôi bật điện thoại tìm bài hát nào đó để thả hồn mình theo nhịp thời
gian. Tôi chọn bài “Chúc mừng năm mới” và hai mẹ con ngồi lặng im để nghe những
ca từ chào mùa đón năm mới, với niềm hân hoan như sự bừng sáng của ánh trăng ở
trên trời cao.
“Này em ơi em nghe thấy không
em?
Rộn ràng câu ca mùa xuân tươi thắm”
Rộn ràng câu ca mùa xuân tươi thắm”
Rộn ràng những giai điệu vui
tươi hòa vào ánh trăng đang soi mình tỏa sáng khắp nơi, làm cho đêm êm đềm và
đẹp đến nhường nào. Và rồi, mẹ kể cho tôi nghe những mùa xuân năm trước, mùa
xuân thời con gái của mẹ cũng đẹp như thế. Nhưng ở thời đó cuộc sống không như
bây giờ và cũng không có những đêm ngồi ngắm ánh trăng, thưởng thức vẻ đẹp của
trăng như bây giờ, mà chỉ thoáng qua và chẳng còn lưu lại gì sau những phút
giây đã qua đi. Mẹ bảo, có lẽ đây là lần đầu tiên mẹ ngồi ngắm trăng và cảm
thấy trăng đêm nay thật đẹp, thật đáng yêu làm sao, mẹ cảm ơn cuộc đời cho mẹ
những phút giây hạnh phúc được ngồi ngắm trăng bên đứa con yêu của mình. Lòng
tôi vui sướng và hạnh phúc biết bao khi mẹ nói lên điều ấy. Rồi chạnh lòng
thương mẹ, đã bao nhiêu mùa trăng trôi qua, bao nhiêu mùa xuân đi qua, mẹ không
có những phút giây thảnh thơi để thưởng thức ánh trăng đẹp dù chỉ một lần. Và
tôi, tôi hơn mẹ rất nhiều, tôi thầm trách tôi vô tâm đến lạ, đã lãng quên đi và
chỉ biết nghĩ đến mình trong những đêm trăng như thế. Nghe miên man một điều gì
đó trong tâm trí. Thương mẹ và những ngày tháng tuổi thơ đi qua… Bỗng thoảng
bên tai những ca từ như mang hương vị mùa xuân đến gần hơn, như tôi đang gần
bên mẹ vậy.
“Ai đi xa cũng nhớ ngày này
Trở về đây ta quay quần bên nhau”
Trở về đây ta quay quần bên nhau”
Trăng vẫn sáng và tôi vẫn đang ngồi bên mẹ, như muốn được sà vào lòng
mẹ, nghe hơi thở của mẹ nồng ấm bên tai, để được ấm áp hơn nữa, hạnh phúc nhiều
hơn nữa. Chắc có lẽ tôi quá tham lam bởi muốn được nhiều hơn những gì mình đang
có. Tôi đâu biết rằng, ở đời còn có rất nhiều những mảnh đời trong giây phút
này không được về trùng phùng bên gia đình, bên những người thân yêu, bên mẹ
hiền. Và còn nữa những người không còn mẹ, họ muốn có mẹ bên cạnh trong lúc này
cũng không được, và chỉ một mình với ánh trăng đang treo trên đầu mà thao thức,
và đang nghĩ về mẹ, dung tưởng về hình hài mẹ, nhớ mẹ và muốn được mẹ ôm vào
lòng nhưng không được… Và rất nhiều, rất nhiều những mảnh đời bất hạnh khác nữa
mà tôi chưa nghĩ tới đang phải sống xa mẹ trong lúc này. Cảm thấy mình hạnh
phúc, niềm vui dâng trào khi được ở bên mẹ và cùng mẹ đón năm mới bên ánh trăng
đang tỏa những tinh cầu như hát khúc yêu thương.
“Chúc mừng năm mới
Cùng nhau ta đi hái lộc đầu xuân
Chúc mừng năm mới
Vạn sự như ý, thịnh vượng an khang”
Cùng nhau ta đi hái lộc đầu xuân
Chúc mừng năm mới
Vạn sự như ý, thịnh vượng an khang”
Nắm chặt đôi bàn tay gầy guộc của mẹ, tôi thầm hứa sẽ không bao giờ làm
mẹ phải buồn. Cũng như những ca từ kia, mẹ và tôi và cả gia đình thân yêu tôi
đang có sẽ hạnh phúc, vui vầy mãi mãi. Những cành lá non tơ đẫm sương đêm đang
khua trong gió như chúc mừng năm mới đến mọi người, trong đó có mẹ, có tôi… Mọi
điều vạn sự như ý sẽ đến trong năm mới, giống như ánh trăng kia vẫn sáng soi
khắp nơi, hàng dừa vẫn nghiêng mình bên dòng sông quê, tất cả như hát mừng, như
reo vui chào đón một năm mới an lành và hạnh phúc về với mọi nhà, mọi người.
-Vi Ánh Ngọc-