Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Noel lạnh

           Những cơn gió ùa đến làm nó se lạnh. Giờ đây nó đang cô quạnh trong một túp lều bỏ hoang ở giữa chợ... Đêm nào cúng thế, nó về nằm co lại trong bộ quần áo rách tả tơi và nghĩ về thời quá khứ của mình.đêm nay trong sự se lạnh của khí trời mùa đông. Mọi người đang đón chào noel, những đứa trẻ cùng trang lúa với nó đang được vui thỏa thích cùng gia đình, ông già tuyết. Còn nó, nó ngậm ngùi và tự hỏi...
Ngày xưa nó cũng có một gia đình thật hạnh phúc, bố nó làm công nhân cho một xưởng gỗ ở cạnh nhà, mẹ nó là giáo viên tiểu học. Nó có cô em gái nhỏ hơn nó hai tuổi. Năm nào cũng thế, mỗi khi noel đến, nó và em được bố mẹ dẫn đi chơi khắp thành phố, mua đủ thứ quà cho hai anh em. Có lần nó sung sướng đã thốt lên “giá mà được thế này mãi bố nhỉ!”. Bố nó cười, ôm chầm lấy nó rồi bảo “con ngốc thế gia đình mình lúc nào chẳng hạnh phúc”. Điều đó làm nó tin rằng cái gia đình bé nhỏ của nó sẽ được bền chặt mãi mãi.
Một tai nạn bất ngờ đã cướp đi cái gia đình êm ấm của nó. Mẹ nó qua đời sau một vụ tai nạn khi trên đường đi dạy về. Cái chết của bà mẹ xấu số ấy làm cho nó suy sụp rất nhiều. Còn người bố đáng kính của nó thì sao? Bố nó quên đi lời mình đã nói với con, bỏ rơi nó và cô em còn dại để đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng cảnh dì ghẻ con chồng xưa nay mấy ai được êm ấm. Mẹ Hai ngày nào cũng đánh đập nó với em, còn bố nó luôn bênh vực bà dì ghẻ ấy.
Không chịu được cảnh bị hành hạ, nó bỏ nhà đi lưu lạc đến nơi này trông sự đói rách không miếng cơm manh áo. Đêm noel năm nay, bên cạnh vài cành củi khô nó lượm được quanh chợ nhóm lên bếp lửa. Nó mơ màng nghĩ về cái gia đình trước kia của mình, nghĩ về mẹ về em gái. Không biết giờ này em ra sao? Có còn bị đánh đập nữa không? Có được đón noel như lũ bạn hay không? Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện về trong tâm trí của nó.
Ngọn lửa đang dần lụi tàn và dòng người mỗi lúc một thưa thớt, lại thêm một đêm nữa nó phải sống trong giá rét không người thân. Mùa noel đầu tiên nó sống xa nhà, trong sự cô đơn thiếu vắng tất cả... Sự tủi hờn đang hiện về trong giấc ngủ buốt giá đơn lạnh kia.
                                                                               -Vi Ánh Ngọc-