vụt
bay thời gian đi mãi
lời
thầy còn hoài đọng lại
Tháng
năm - một đời cầm phấn
mắt
cay tròng mờ sương điểm
nhăn
nheo một vầng dương sáng
soi đường cho bước con qua.
Một đời lưu lại một đời
bao thế hệ bao con người
nắm
bàn tay trong bàn tay
lặng
lẽ đếm những vì sao.
-Vi Ánh Ngọc-